Vợ Cũ Đẹp Mê Hồn, Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa - Du Giai Ý

 

Du Giai Ý thay bộ quần áo nhẹ nhàng thoải mái, định tới siêu thị mua sắm thật nhiều đồ ăn để chuẩn bị cho lúc cô bế quan viết kịch bản. 

Nhưng cô vừa định ra khỏi cửa thì nhận được một cuộc gọi, người gọi tới là Chu Bảo Khiết. 

Chu Bảo Khiết là một trợ lý đặc biệt khác của Phó Quân Hạo, là cánh tay trái phải của Phó Quân Hạo cùng với Chu Dật Hoàng. 

Chu Bảo Khiết và Chu Dật Hoàng là chị em thai long phụng, nghe nói hai người đều đến từ miền núi nghèo khó, là quỹ từ thiện dưới tên Phó Thị đã tài trợ cho chị em hai người hoàn thành chương trình học và ra nước ngoài để phát triển thành những nhân tài xuất chúng. 

Sau khi hai người tốt nghiệp cũng gia nhập vào Phó Thị, cùng cần cù tận tụy vì Phó Thị. 

Tính cách của Chu Bảo Khiết rất điềm tĩnh kiệm lời, hơn nữa còn là một người cuồng công việc, có rất nhiều việc quan trọng của Phó Quân Hạo đều sẽ giao cho Chu Bảo Khiết giải quyết. 

Chu Bảo Khiết nghiêm túc hẹn Du Giai Ý ở trong điện thoại: “Cô Du, chúng ta gặp mặt thảo luận về dự án này đi, đúng lúc hôm nay tôi vừa nhận, có rất nhiều việc đều không hiểu lắm.” 

Du Giai Ý vui vẻ đồng ý: “Được.” 

Trước đây lúc cô còn là mợ Phó đã không ít lần nói chuyện với Chu Bảo Khiết, quan hệ với Chu Bảo Khiết cũng khá tốt. 

Chu Bảo Khiết lại nói: “Vậy thời gian và địa điểm sẽ do cô quyết định nhé ạ.” 

Đúng lúc Du Giai Ý chuẩn bị tới trung tâm thương mại, thế là đọc tên quán cà phê ở trung tâm thương mại kia, hai người hẹn gặp mặt nhau sau hai mươi phút nữa. 

Chu Bảo Khiết vẫn nhanh nhẹn dứt khoát giống như trước đây. Sau khi Du Giai Ý ngồi vào chỗ thì cười khẽ chào hỏi cô ấy: “Lâu lắm không gặp, trông cô càng ngày càng xinh ra đấy. 

Chu Bảo Khiết lại nhìn cô thật sâu xa, sau đó cảm khái rằng: "Còn cô thì càng ngày càng tự tin hơn rồi ạ. 

Lời Chu Bảo Khiết nói khiến Du Giai Ý hơi sững sờ, bây giờ cô thay đổi rõ ràng như vậy rồi sao? 

Có thể tưởng tượng được trước đây cô sống chật vật đến mức nào, hèn mọn đến mức nào dưới sự chán ghét và đả kích của Phó Quân Hạo. 

Nghĩ đến đây, cô không nhịn được nói: “Rời xa một người sai lầm, kết thúc đoạn tình cảm sai lầm thì chẳng khác nào được sống lại. 

Chu Bảo Khiết hơi nhíu mày, lúc cô ấy tới đã được sếp nhà mình dặn dò, phải báo cáo mọi câu nói trong cuộc bàn bạc của bọn họ với anh. 

Những lời mà Du Giai Ý vừa mới nói khi nãy, cô ấy không biết có cần phải báo cáo không. 

Sau khi hai người tán gẫu xong liền tiến vào trạng thái làm việc luôn, có thể thấy đúng thật là sau này Chu Bảo Khiết sẽ tiếp quản toàn bộ dự án này, tảng đá lớn nơi đáy lòng Du Giai Ý đã được gỡ xuống hoàn toàn. 

Chỉ cần không gặp Phó Quân Hạo là cô có thể tránh xa tất cả thị phi. 

Sau khi bàn chuyện xong, Chu Bảo Khiết lấy ra hai hộp thuốc từ trong túi xách đưa cho Du Giai Ý: “Nghe nói cánh tay cô bị thương, chỗ tôi có mấy tuýp thuốc rất tốt, rất tốt cho việc lành da đấy ạ. 

Du Giai Ý không ngờ Chu Bảo Khiết còn chu đáo đưa thuốc cho cô như vậy. Tuy rằng Chu Tuấn Hải cũng để lại hai hộp cho cô, nhưng cô không muốn phụ ý tốt của Chu Bảo Khiết, bèn nhận lấy: “Cảm ơn.” 

Chu Bảo Khiết lắc đầu: “Không có gì. 

Du Giai Ý lại nói: “Còn chuyện này nữa, sau này chúng ta là quan hệ hợp tác, cô nói chuyện với tôi thì đừng nói “ạ”, như vậy không hay đâu.” 

Trước đây cô là mợ Phó cho nên từ phép tắc Chu Bảo Khiết luôn gọi dùng kính ngữ với cô, nhưng bây giờ bọn họ chỉ là quan hệ hợp tác đơn thuần thôi, nếu Chu Bảo Khiết dùng kính ngữ với cô thì chẳng thích hợp một chút nào cả. 

Chu Bảo Khiết suy nghĩ một lát rồi vẫn gật đầu đồng ý: “Được." 

Bởi vì Du Giai Ý còn phải đi mua đồ nên đứng dậy chào tạm biệt trước. 

Sau khi Du Giai Ý rời đi, Chu Bảo Khiết lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn: “Tổng giám đốc Phó, đã đưa thuốc mỡ rồi ạ. 

Sau đó Chu Bảo Khiết lại báo cáo kết quả cuộc nói chuyện với Du Giai Ý cho Phó Quân Hạo, tất cả đều rất thuận lợi. 

Cuối cùng Chu Bảo Khiết vẫn không chuyển câu Du Giai Ý nói Phó Quân Hạo là lầm người cho Phó Quân Hạo. Bởi vì Chu Dật Hoàng nói với cô ấy rồi, anh ta cảm thấy sếp của bọn họ hình như vẫn còn nhớ thương người vợ cũ Du Giai Ý này, kết hợp với trước đó Phó Quân Hạo bảo cô ấy cầm thuốc đưa cho Du Giai Ý dưới danh nghĩa của cô ấy, cô ấy cảm thấy phân tích của Chu Dật Hoàng rất có lý, cho nên cô vẫn phải cẩn trọng một chút thì tốt hơn. 

Sau khi Du Giai Ý mua sắm xong quay về thì bắt đầu viết kịch bản chi tiết, có dàn ý rồi thì phải cần có nội dung chi tiết hơn, nhất là lời thoại của nhân vật, càng cần phải suy nghĩ kỹ lưỡng. 

Cô ở rịt trong nhà khoảng ba ngày, sau đó nhận được cuộc gọi của Chung Bảo Nam, nói là đến tối đạo diễn tổ chức một bữa ăn tối với nhau, gắn kết tình cảm của mọi người. 

Cũng không biết Chung Bảo Nam vô tình hay cố ý, tóm lại anh ta vẫn nhắc một câu là Phó Quân Hạo sẽ không tham gia bữa cơm hôm nay. Bởi vì nếu như đã giao cho Chu Bảo Khiết rồi thì đương nhiên Chu Bảo Khiết sẽ hòa vào trong bầu không khí này. 

Du Giai Ý vừa nghe đã đồng ý ngay, đạo diễn của bộ phim này cũng rất nổi tiếng, đặc biệt giỏi quay phim cổ trang, đạo diễn cũng nói đúng lúc cô có thể thảo luận một số tình tiết với đạo diễn. 

Vốn dĩ Du Giai Ý muốn gọi xe đi, nhưng Chung Bảo Nam lại nói đúng lúc anh ta tiện đường, nhất quyết muốn tới đón cô đi cùng, cô không từ chối được chỉ đành đồng ý. 

Bởi vì là buổi tụ họp không chính thức nên Du Giai Ý ăn diện khá tùy ý. 

Một chiếc quần bò cạp cao phối với áo croptop đang thịnh hành, eo ra eo, hông ra hông, vừa đẹp vừa ngầu. 

Sau khi Chung Bảo Nam đón cô thì mỉm cười khen cô một tiếng: “Mặc như thế này rất đẹp, trông trẻ trung xinh đẹp đấy.” 

Được Chung Bảo Nam khen như vậy, Du Giai Ý thấy hơi ngại ngùng. 

Trước đây lúc cô và Phó Quân Hạo bên nhau, ăn mặc trang điểm đều theo phong cách tiểu thư dịu dàng thông thái, thậm chí còn có chút ý học theo Thẩm An Ngưng. 

Lúc đó cô tưởng rằng Phó Quân Hạo thích phụ nữ có phong cách như Thẩm An Ngưng, cho nên lúc ăn mặc trang điểm cũng theo phong cách đó theo bản năng. 

Thực ra cô chẳng thích đi giày cao gót một chút nào, không thích mặc váy, cô thích đi giày vải, thích mặc quần áo thoải mái tùy ý. 

Sau khi hai người tới nhà hàng thì sóng vai cùng đi vào, trong chiếc xe lái vào bãi đỗ sau bọn họ, ánh mắt Phó Quân Hạo nhìn chằm chằm bóng dáng mảnh mai yểu điệu với nửa vòng eo trắng nõn lộ ra kia với ánh mắt hơi tối, tự dưng lồng ngực dâng lên một ngọn lửa. 

Ly hôn rồi là cô buông thả bản thân như vậy sao? 

Mặc như vậy lộ cả nửa cái eo ra rồi, trong phòng mở điều hòa lạnh, không sợ bị lạnh tới đau eo hả? 

Còn nữa, cơ thể eo ra eo hông ra hông kia của cô khiến anh nhìn mà cổ họng khô khốc, bất cẩn một chút là lại nhớ tới hai lần vui sướng vừa điên cuồng vừa mãnh liệt trước khi bọn họ ly hôn. 

Một lần là cô vô cùng nhiệt tình chủ động, một lần là ở nhà cũ vừa cấm kị vừa bí mật. 

Phó Quân Hạo giơ tay lên cởi cúc ảo ở cổ ra, làm dịu đi cảm xúc hơi khô nóng, có lẽ là vì suốt một năm nay anh không thỏa mãn trong phương diện cuộc sống nào đó, cho 

nên mới luôn nghĩ về vợ cũ như vậy. 

Chu Bảo Khiết ở bên cạnh đúng lúc nhắc nhở anh: “Tổng giám đốc Phó, chúng ta tới rồi.” 

Lúc này Phó Quân Hạo mới hoàn hồn lại, cởi đai an toàn ra, bước xuống xe đi vào nhà hàng theo Chu Bảo Khiết. 

Sau khi Du Giai Ý và Chung Bảo Nam tới phòng riêng thì đạo diễn là chủ tọa cũng đã tới rồi, còn có hai phó đạo diễn và những nhân viên liên quan khác nữa. 

Bởi vì cô vắng mặt trong cuộc họp lần trước nên Chung Bảo Nam dẫn cô đến làm quen với mấy người kia. 

Vừa mới trò chuyện, cửa phòng riêng lại bị người mở ra, Du Giai Ý vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Phó Quân Hạo sải đôi chân dài đi vào. 

Khuôn mặt người đàn ông lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ. 

eyJpdiI6IjF1M0FVWVFmbUxUNnFJYVdTK1ZHa0E9PSIsInZhbHVlIjoicUhpbnVOS3VnUzh5V0c3K2xCWGFGQm45S2YzcDBmWE90OUtwTkhFRHhPN205TVpXS25ZbitubFdZNlNuV2pJVmQyWkRyNjFkc29xeGdobmU4NFIwWXBmbGNrekI1VU1WS042TjMxdXJkSXRGWmJlNXJTXC9GdkxGOFozdkV2Z0ZtMmhBZlFPWlJ5aTdGVnorRGpNZk0zc2VDOGRcL2M3bFNudWxPaHd1Wjd0NkhETmpwd2tXYWE0bmNGVEMrYXhqRkl6WjA1VWxRVEtqR1JhbzdVSmwyZjlNU2JacFBDWXRDYkpCSmdOYWErcjQwPSIsIm1hYyI6ImM3ZjQ2NGI1ZTA5MWNjODgwYjIxNmMyYmRmOGQ0NzE1MjA1M2MyNmNmYjI4NDczNDJjOTgzNGVlZGY3OTc3MWEifQ==
eyJpdiI6IjlPNW1rd2pHRDVxQm5QWENITmlLQkE9PSIsInZhbHVlIjoiMXMzbUl3djZCNlFDMWRsY1wvTDQ0RE8xWlZuUlNCeFFGRWk4RXNyczNycVFxUnVXWjdwVzBwRVJFTXI2cmg4WjN1T3YyYzFHYTVibW45c0ZTcDRxWWlrMWhmMHFRNnloOHY3WXNWbTNrXC9wMVcrSERBNHV3SWt1V2pIV01rS3hYSFUxREZmZk5qYlpvQzlkcnlPRkdtYWFJdG42NSt4cElhRzNcL3Uyc3FUcnNkXC8yS1JGbmxwa2hWMFZKdmRrbnQ1NERLRWFGXC83Nk5reWRLQmRlcmtiZ1wvV2F4SzQrandvcENuY3prdEhWRGZRbjB2aW9XZnRkdWluejJHK3hJQ25JWkhFOFwvUjhIa0JjcEhDRjRkXC9PTTVZRmlFUlFxMUhQTFhCdTMxSnJySXZFeTRPSnh3czU5RncwWVN0T1VjdzR4emY1K2lwcUU5OTNRTXN1UTUrdyt2c1ZMWk92bUhpXC8rTm1GY2h5K3laaWoxQzcycGdvTHhjMXBGc0pISzcrVUdrMW4zb25Fd3dUdFFzRmNUUVYySUJpRFFZT05Oa1wveWFUQVo2aUJUZUR6bmV6QUZKc2JkMTRTMGJFZ0pzMytRNTVySUswV1VcL0Ruc1lRcUdZakZRTmpJUT09IiwibWFjIjoiOWY4NmE3M2I5ZDE5Y2FlMzU5NTVhNjg2OTE1NjAyMTI3NGU1MTgxOTgxNzdhMGQxMjk5MTRjMDI1ZDU4ZTQyOCJ9

Nhưng Du Giai Ý lại không có bất kì suy nghĩ nóng bỏng gì, cô chỉ cảm thấy tâm trạng tốt của mình lập tức chạy thẳng về con số không.

Ads
';
Advertisement