Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Thủy Lang tựa vào lưng Chu Quang Hách, cảm thấy mệt mỏi.

 

Lưng Chu Quang Hách cứng đờ nhưng lại ngồi thẳng lưng hơn để cô có thể tựa vào thoải mái.

 

"Trước khi công tư hợp doanh, hầu hết các nhà tư bản ở Hồng Kông đều để lại một con đường lui thứ hai. Chỉ là sau mười năm bặt vô âm tín, không biết còn bao nhiêu thứ có thể sử dụng." Thủy Lang trầm tư: "Chiêm Hủ An đột nhiên bị điều qua đó, chắc chắn là vì ông Chiêm vẫn còn các mối quan hệ và tài sản ở bên đó. Trữ Hú muốn hoạt động thì ngoài ông Chiêm ra, nhất định phải có Chiêm Hủ An. Trước đây, bất kể đi đâu hay làm gì, ông Chiêm đều dẫn theo Chiêm Hủ An, đúng chuẩn người kế thừa. Còn  lão cáo già Trâu Hiền Thực này cứ nghĩ cúi đầu trước mặt em, rồi cho hai thằng con trai đến lấy lòng em thì em sẽ tin là ông ta đã hết cách sao? Ông ta càng làm vậy, càng chứng tỏ ông ta còn đường lui. Biết đâu chính ông ta cũng từng để lại sản nghiệp ở bên ngoài?"

 

Chu Quang Hách thoáng ngạc nhiên: "Ông ta quả thực không đơn giản."

 

"Đúng vậy. Nếu không thì sao có thể đi đến ngày hôm nay? Xét về khả năng nhìn nhận thời thế, rất ít người sánh bằng ông ta. Chỉ tiếc là lòng dạ không ngay thẳng."

 

Thủy Lang đột nhiên nhìn thấy một tòa nhà đỏ, liền vỗ nhẹ lên lưng Chu Quang Hách: "Lão Du Điểu chắc đã về rồi nhỉ?"

 

"Về rồi."

 

"Trời ạ, lần này làm tôi mệt c.h.ế.t đi được." Lão Du Điểu đặt chân vào phòng khách nhà họ Chu, người đã tắm rửa sạch sẽ, ngủ một giấc rồi mới đến: "Cái thôn Hồng Hà đó đúng là khó đi, lại nghèo xơ xác, keo kiệt nữa. Tôi nghe nói căn nhà ngói lớn nhất ở đầu thôn là nhà bà nội của cô, định ghé vào ăn một bữa cho đàng hoàng. Ai ngờ bà lão lại hắt cả chậu nước rửa nồi vào mặt tôi! Tức c.h.ế.t đi được!"

 

Ba cô gái nhỏ cùng bật cười.

 

"Vất vả rồi." Thủy Lang lấy ra một xấp phiếu, lúc trước cô đã cướp sáu tấm từ tay Thân Tuệ Vân, sau đó đổi phiếu xăng ở đồn công an. Ai cũng biết phiếu ăn Tây là thứ quý giá, nên đều lấy ra đổi. Vì thế cô lại có thêm vài tấm: "Ông đi gọi Lộ Khai Dương đến, chúng ta cùng xếp hàng đi ăn món Tây."

 

"Món Tây?"

 

Lão Du Điểu lập tức quên hết mệt mỏi, bật dậy rồi chạy ra sân trong, hét lên với người ở lầu hai bên cạnh: "Lộ Khai Dương! Đi ăn món Tây nào! Đổi gió rồi đây!"

 

"Ông không thể kín đáo một chút được à?"

 

Thủy Lang đưa phiếu ăn cho Chu Quang Hách, rồi cầm tờ báo cũ lên, cắt giấy để bọc sách cho ba cô gái nhỏ.

 

"Mấy ngày nay tôi kín đáo đến mức sắp thành người vô hình rồi." Lão Du Điểu soi mình trong cửa kính, chỉnh lại chiếc áo xanh trên người: "Cô nói xem, đi ăn ở nhà hàng món Tây, tôi có nên về thay áo sơ mi rồi đi giày da không nhỉ? Chỉ tiếc là tôi chẳng có cái nào cả!"

 

"Chỉ là đi ăn thôi mà." Thủy Lang gỡ bìa sách ngữ văn ra, dùng báo bọc lại, gấp mép ngay ngắn: "Nhà hàng Tây ở tòa nhà đỏ trước đây cũng từng bán bánh bao chiên thôi."

 

"Nghe cũng hợp lý nhỉ? Dù có sang trọng cỡ nào thì cũng chỉ là chỗ ăn uống thôi mà. Quần áo tôi mới giặt sạch đây." Lão cáo già quay lại phòng khách ngồi xuống, nhìn ra ngoài rồi hạ giọng nói: "Bên phía thôn Hồng Hà, cô cứ yên tâm. Nhà bà ngoại của Thiết Đản trước giờ không có ai lui tới. Khi tôi nói mình là bà con của Thiết Đản, chẳng ai nghi ngờ gì cả. Mẹ Thiết Đản nhắc đến cô thì biết ơn vô cùng. Mà chẳng phải cô còn cho bọn họ một khoản tiền sao? Có tiền thì sẽ không thiếu cái ăn, ngày tháng chắc chắn sẽ dễ chịu hơn, không cần phải lo lắng gì nữa đâu."

 

"Ông vất vả rồi." Mặc dù biết khả năng xảy ra vấn đề là rất thấp, nhưng khi được nghe chính miệng ông ấy nói, Thủy Lang mới thực sự an tâm: "Hôm nay là ngày đầu tiên đi học, mọi người thấy thế nào?"

 

eyJpdiI6ImUzTmN6dVFHRkFNYkFFa1RTRjc5TkE9PSIsInZhbHVlIjoiWHAxU0wxRWxFXC9qbTRYVTlKR0t2Zm1QS0Z3eHBUXC9RdzZ6SnZMbGNSK2xiZU9SaFB4ckU4a1hKZzdTd0J0N2UrUVFiRFpuMm5pakpLcHJwbFYxdWQ1M3ltem13a1czSjZjN0YxbEJqUlVCNlJqNHdyeXU4SzdrWFVFOXZMZ1ozZTlWQXY3bGsrMGlaV284ZGFORHpMT0V4bFZKMGUzKyt0TzVFNEdhOElsOGFKQVF1T0xIMTg3Ukh0aGFIZnQ2V3JCTUlmRWxxMEZZSjU5MnN1TVVmR3ZmWGZzaDEzSlRyVHJNSExhMFhDXC9IQUJQSDhYQUljSHFVUUNFNlFSaUM0UzRQVG5WZWUwZllDT3VsZTFkQ25wd2JIbjJiSERDeHBiRjdKUWxnMDlrdE9aa1wvakNpWmZLTk1mblcwUTR3UU5pRjBMelh0dHI1NlRCT1pYSWhcL05CUmc9PSIsIm1hYyI6IjYzY2IzZjFmNmE4NGI1ODIwZTFjNTZjZGE0YTQ2NjY3MTc4YzUzNDQ2YTE3MmIwZThhOWE4OGQ0MTdlMDdkMWMifQ==
eyJpdiI6IkxxS2FKNFV5UFBuVHN1Z1U4cWpzM1E9PSIsInZhbHVlIjoiMnE1T2RLWnR3ZTNmUis5djZUTmtyZlVYN25OaDBjakRSS1dlMDMybndSUVRFQ01wMXlzU3FOQnRjMlFDRjBrVTRzVnJJWlpPTEFxaytmYVwvSGdjWldBPT0iLCJtYWMiOiI0YjhlNWI3MzQ1ZWUyYTQ3YjgwNGY4MjQwMGEzNmVlOWM4MjkxYjI0ODliNWQxZmJkNDUyM2JhZDgxYzUxNTY5In0=

"Đều đã về rồi sao?"

Ads
';
Advertisement